Vương Trạch Vinh đột nhiên phát hiện mình nếu muốn tiến thêm một bước mà chỉ nghĩ tới mỗi Nam Điền thì không được, phải bắt đầu bồi dưỡng một cái nhìn toàn cục!
Uông Nhật Thần cũng chỉ là nhụt chí nhất thời, sau khi được Vương Trạch Vinh khuyên nhủ cộng thêm nghĩ tới tình hình đứa chắt trai bảo bối nên ánh mắt lão lại sáng rực một lần nữa.
- Trạch Vinh, cháu phải biết rằng, một người nếu muốn xông pha chính trị thì chỉ dựa vào nắm tay là không đủ, đây là một xu thế chung cần phải có!
Uông Nhật Thần bắt đầu truyền thụ kinh nghiệm cho Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh đã hiểu được ít nhiều về việc này, giờ nghe được Uông Nhật Thần nói như vậy liền gật đầu nói:
- Về phương diện này cháu cũng có chút tâm đắc.
- Trạch Vinh à, tục ngữ nói một hảo hán cần phải có ba cái giúp. Cháu muốn lên cao mà bên dưới không có người nào phất cờ hò reo thì quyết không thể thành công!
- Khó trách mọi người đều không ngừng tranh đấu khắp nơi!
Vương Trạch Vinh cảm thán nói.
- Không hẳn đúng như vậy mà phải nói là mỗi một địa điểm đều trọng yếu!
- Đây chính là nguyên nhân tranh đoạt ở Thường Hồng sao?
Vương Trạch Vinh có hơi giật mình.
Uông Nhật Thần nói:
- Cháu nói rất đúng, đừng nhìn Thường Hồng chỉ là một thành phố cấp phó tỉnh, nhưng địa vị trọng yếu thì nơi khác quyết khó có thể so được. Chính nhờ có sự tồn tại của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-khi/3038332/chuong-1256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.