Thường Cao Đạt vội vàng rút điện thoại di động không ngừng gọi đi, yêu cầu cảnh sát các nơi mau chóng tới tiểu khu Phiếm Kinh.
Chỉ trong thời gian này mà Bắc Kinh trở nên hỗn loạn, xe cảnh sát không ngừng rú còi chạy.
Vương Trạch Vinh cầm một chiếc chân ghế đang đứng đó thở hổn hển, đánh nhau với đám người có côn điện làm hắn rất mệt.
Nhìn đám người cầm côn điện trong tay, Vương Trạch Vinh lúc này mới thở dài một tiếng. Đây giống như một bộ phim, cuộc cuộc sống sắp kết thúc thì cảnh sát mới tới.
Bốn phía xung quanh tiểu khu đầy tiếng còi xe cảnh sát.
Từng chiếc xe lao vào.
Thấy ngay cả cảnh sát đặc biệt cũng được điều tới, Vương Trạch Vinh mới thở dài một tiếng.
Hạng Định lúc này đã lao tới đứng sau lưng Vương Trạch Vinh.
Ngay khi Vương Trạch Vinh lao ra, Hạng Định gọi điện cầu cứu rồi cũng cắn răng lao ra.
Kết quả không những không giúp được Vương Trạch Vinh, mà ngược lại Vương Trạch Vinh vì bảo vệ y mà bị mấy vết thương.
Thấy cảnh sát cầm súng tiến vào, Tương Đại Quân há hốc mồm.
Sao lớn chuyện như vậy? Tương Đại Quân trước đó đã cho cảnh sát khu vực tiền, không ngờ lại xuất hiện chuyện này. Nhìn đám cảnh sát không ngừng lao tới, Tương Đại Quân run lên.
Lúc này Vu Dương cũng đã mang người tới.
Thấy Vương Trạch Vinh đứng đó, trên người còn có vết máu, Vu Dương hoảng sợ kêu lên:
- Bí thư Vương, ngài không sao chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-khi/3038266/chuong-1223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.