Sau khi biết việc Chu gia theo dõi Tiền Minh Phú, Vương Trạch Vinh đang suy nghĩ rất nhiều. Có Tiền Minh Phú ở Nam Điền không phải việc xấu đối với hắn. Tiền Minh Phú sau khi đến Nam Điền thì hầu hết thời gian là ở Bắc Kinh, không gây phiền phức cho hắn. Có một Chủ tịch tỉnh như vậy ở Nam Điền cũng là tốt.
Vương Trạch Vinh về nhà liền gọi cho Tiền Minh Phú.
Từ trong điện thoại Vương Trạch Vinh có thể nghe ra Tiền Minh Phú đang ở chỗ đầy tiếng nhạc.
Nghe tiếng Vương Trạch Vinh, Tiền Minh Phú lập tức tỉnh rượu và ra hiệu cho người tắt nhạc.
- Bí thư Vương, chào anh.
Trong giọng Tiền Minh Phú lộ rõ tiếng yếu ớt.
Vương Trạch Vinh từ tiếng nhạc liền biết Tiền Minh Phú đang ở đâu. Hắn giả vờ không nghe ra mà nói:
- Anh chữa thương đến đâu rồi?
- Bí thư Vương, cảm ơn anh và Tỉnh ủy quan tâm, tôi đã khỏe hơn nhiều.
Tiền Minh Phú nói.
- Lão Tiền, Nam Điền đang trong thời kỳ phát triển, anh cần chữa bệnh tốt. Anh không ở Nam Điền, áp lực của tôi rất lớn.
Vương Trạch Vinh nói.
Tiền Minh Phú thầm nghĩ mình không ở Nam Điền thì Vương Trạch Vinh càng vui vẻ. đương nhiên y không nói ra miệng:
- Bí thư Vương, tôi nhất định sẽ mau chóng trở về công tác.
- Lão Tiền, lần này tôi lên Bắc Kinh báo cáo công việc, mai tôi sẽ đến thăm anh.
Tiền Minh Phú vội vàng nói:
- Bí thư Vương, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-khi/3038254/chuong-1217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.