Vương Trạch Vinh vừa đạt thành thỏa thuận với Lý Kiền Ý về vấn đề tuyên truyền, Bí thư Thành phố Hải Đông Lô Ninh Quốc cũng gọi tới. Hai người nói chuyện vài câu, Lô Ninh Quốc cũng muốn tăng cường tuyên truyền về sự hợp tác.
Vương Trạch Vinh dập máy và đột nhiên hiểu ra chuyện này không chỉ là biểu hiện bề ngoài. Hắn thấy rõ các cuộc tranh đấu trước đây của mình không khác gì trẻ con đánh nhau. Đến tầm cao thì mọi người không chỉ quan sát được mất trong giới hạn nhất định mà đây là tranh thế.
Đây là thứ không thể nói rõ, Vương Trạch Vinh cảm thấy tư tưởng mình đã được đề cao lên nhiều.
Vương Trạch Vinh phát hiện mình đã chạm vào thứ rất quan trọng, nếu như nắm giữ được thứ này thì năng lực của hắn sẽ tăng lên.
Nghĩ đến tình hình tranh đấu ở Nam Điền, Vương Trạch Vinh bây giờ không khỏi lắc đầu. Ánh mắt của hắn vẫn chưa nhìn xa, một chủ tịch tỉnh đã làm mình đau đầu như vậy, nếu là một quốc gia thì mình còn làm được gì? Chẳng qua chỉ là mấy Thường vụ tỉnh ủy mà thôi. Mình là Bí thư tỉnh ủy thì có cần phải lo lắng đến động tác của bọn họ không?
Sau khi có cảm giác này, Vương Trạch Vinh không những không nhụt chí mà còn thấy một động lực mới, đó là loại khát khao vô bờ.
Vương Trạch Vinh cầm máy và gọi cho Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Dương Hoa Cường.
Nhận được điện của Vương Trạch Vinh, Dương Hoa Cường cũng nghĩ đến chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-khi/3038171/chuong-1176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.