Nói thật Vương Trạch Vinh vẫn cảm thấy Uông Chính Phong rất âm hiểm, coi như là khác so với Uông gia. Vương Trạch Vinh vẫn luôn muốn giữ khoảng cách với y, biết mình có nhiều điểm khác so với Uông Chính Phong.
Nếu không có Uông Kiều, Vương Trạch Vinh có thể nói không muốn gặp Uông Chính Phong. Nhưng hắn thật không ngờ người hắn không thích lại luôn chú ý đến hắn. Đây là điều Vương Trạch Vinh không ngờ tới.
Nghe Uông Chính Phong nói như vậy, Vương Trạch Vinh thế mới biết vì sao mình tồn tại vấn đề nam nữ mà không xảy ra chuyện. Trong này có rất nhiều chuyện, hắn đã không còn là một mình mà quan hệ rất nhiều người. Ví dụ đám thiếu gia Bắc Kinh, bọn họ quan hệ tốt với mình, bố bọn họ thì sao. Những người đó cũng hy vọng mình không ngừng tiến tới. Mình đi tới thì mới có lợi cho nhà bọn họ.
Bảo sao vấn đề nam nữ của mình không thành mục tiêu đả kích của mọi người. Đây không phải mình làm quá bí mật mà có người không muốn lộ ra.
- Đã hiểu chưa. Chỉ cần cháu đứng đúng thì một vài vấn đề nhỏ sẽ không là vấn đề. Trong USB bác để lại có liên quan tới bốn người trong ngũ kiệt. Cháu có thể xem một chút. Sao bác đối với cháu như vậy? Quan trọng nhất là cháu có con mang họ Uông. Bác cũng có một hy vọng là cháu lưu cho bác một đứa cháu trai.
Nói đến đây Uông Chính Phong liền nhìn Vương Trạch Vinh đầy ẩn ý.
Thấy vẻ mặt này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-khi/3038134/chuong-1157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.