Từ trong thư phòng đi ra, Uông Nhật Thần nhìn thoáng qua Vương Trạch Vinh đang ngồi, nói:
- Trạch Vinh, đừng nghe thằng này nói, chưa ngày nào học được đường ngay, cháu cứ làm theo phương thức phát triển hiện tại là được.
Lúc này Vương Trạch Vinh vẫn đang hồi tưởng lại những lời Uông Chính Phong nói, đặc biệt là hắn nói đã làm chuyện có lỗi với mình và mong mình tha thứ. Điều này làm cho mình rất nghi hoặc, chẳng lẽ Uông Chính Phong đã làm chuyện gì đó có lỗi với mình? Nghe thấy Uông Nhật Thần nói như vậy, Vương Trạch Vinh nói:
- Cháu biết rồi ạ.
Tới ngồi xuống bên cạnh, Uông Nhật Thần nói:
- Nhà này không giống một gia đình nữa, chẳng có sức sống tí nào! Chờ Tiểu Phỉ trở lại thì mới tốt được!
Đang nói chuyện thì Uông Kiều cũng tới.
Vừa đi vào cửa, nhìn thấy Vương Trạch Vinh đang ngồi ở ghế, hai mắt Uông Kiều sáng lên, vẻ mặt lập tức hiện lên sự kinh ngạc, vui mừng nói:
- Em còn tưởng anh đã về Nam Điền rồi chứ!
- Vừa mới nói chuyện với bố em.
Vương Trạch Vinh chỉ chỉ về phía thư phòng.
- Ồ, bố cũng đến ư!
Uông Kiều cũng bất ngờ, cười cười với Vương Trạch Vinh xong rồi đi thẳng vào thư phòng.
Nhìn theo bóng lưng Uông Kiều, Uông Nhật Thần nói:
- Tiểu Kiều đúng là khổ nhất, nó chỉ có một thân một mình!
Nói xong lão liền lắc đầu.
Vương Trạch Vinh nói:
- Về vấn đề hôn nhân, cháu thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-khi/3038117/chuong-1148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.