Kết thúc hội nghị, Vương Trạch Vinh không rời đi mà gọi Bí thư huyện ủy Cao Viễn đến chỗ phòng mình nghỉ.
Cao Viễn rất khó hiểu nhưng vào văn phòng Vương Trạch Vinh thì thấy một cô bé, y đương nhiên biết đây là con gái nuôi của Vương Trạch Vinh mang từ thôn Thụ Thiên ra. Vương Trạch Vinh cười nói với Cao Viễn:
- Đồng chí Cao Viễn, tôi có một việc muốn nhờ anh.
Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Cao Viễn có chút giật mình, đây là việc tốt. Điều này nói rõ Bí thư Vương coi trọng mình. Có những lúc nếu chỉ sợ lãnh đạo không làm phiền mình, nếu lãnh đạo có thể nhờ mình, lúc ấy lãnh đạo coi trọng mình, đây là việc tốt. Cao Viễn vội vàng nói:
- Bí thư Vương, có chuyện xin ngài cứ phân công. Tôi nhất định làm tốt.
Vương Trạch Vinh chỉ vào ghế cho Cao Viễn ngồi xuống rồi nói:
- Đây là chuyện riêng, không nói đến công tác. Là như thế này, anh cũng biết lần này tôi tới thôn Thụ Thiên thấy không ít chuyện. Cô bé này tên Tam Nha rất muốn học. Đối mặt áp lực gia đình mà dũng cảm đấu tranh, điều này làm tôi rất cảm động.
- Bí thư Vương, nghe chuyện của Lý Tam Nha, tôi rất áy náy. Bởi vì chúng tôi không làm tốt công tác nên mới xuất hiện việc này. Trong công tác tiếp theo, Huyện ủy chúng tôi nhất định sẽ cẩn thận nghiên cứu vấn đề này, nhất định làm tốt công tác.
- Cô bé Lý Tam Nha hy vọng thông qua cố gắng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-khi/3038044/chuong-1122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.