Lời của Hạng Nam làm Vương Trạch Vinh rất chấn động. Hắn bây giờ mới biết mình đã tiến vào một hàng ngũ mà người bên ngoài không thể hiểu.
- Bố, điều này mọi người có thể biết không?
Hạng Nam gật đầu nói:
- Đây thực ra không phải bí mật gì. Chỉ là trước đây cấp bậc của con thấp nên có nhiều nội dung không nghe thấy mà thôi. Đương nhiên biết rõ Trung ương sẽ thử thách nhưng có mấy người thông qua. Đến cấp bậc Ủy viên trung ương, mọi người trở về xuất phát điểm như nhau. Ở trong này cần chính là năng lực, đương nhiên trong đó cũng cần mọi người ủng hộ.
Khi nói lời này Hạng Nam cũng có chút khổ sở. Lúc đó ông mới vào hàng ngũ Ủy viên trung ương thì rất vui mừng. Nhưng bây giờ nghĩ lại thì thấy có chỗ dựa thì sao, mình vẫn vất vả làm nhiều năm như vậy. Hạng Thành và Hạng Kiền thì sao? Bọn họ chỉ dừng ở cấp tỉnh, không thể tiến thêm. Trong này cũng có một phần của may mắn.
Nhìn Vương Trạch Vinh, Hạng Nam đang thầm nghĩ Vương Trạch Vinh còn có thể đi bao xa nữa. Mới gần 40 đã đi đến bước này.
Khi nói đến việc mọi người ủng hộ, Hạng Nam nhìn Vương Trạch Vinh với ánh mắt khá đặc biệt.
Vương Trạch Vinh gật đầu. Nếu mọi người có năng lực như nhau thì quan trọng nhất là thái độ các ông lão kia. Điều này không phải là thứ mình có thể tác động.
Vấn đề quan trọng nhất là không phải ai cũng có thể đạt được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-khi/3037974/chuong-1088.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.