Từ sau khi biết mình lên làm chủ tịch Huyện Đại Phường, Vương Trạch Vinh lúc rảnh rỗi liền xem tài liệu về Huyện Đại Phường này. Càng xem hắn càng cảm thấy đây là một huyện rất nghèo, giao thông cũng rất kém. Thu nhập theo đầu người hàng năm của huyện là 962 tệ, tài chính thu được 15,670 triệu tệ. Huyện Đại Phường có 3 triệu 110 ngàn dân, hàng năm chỉ riêng tiền lương trả cho người nhà nước đã hơn chục triệu. Đây là huyện điển hình “ăn cơm tài chính” Huyện Đại Phường có 11 xã, từ tình hình tổng thể thì thấy tình hình của Huyện Đại Phường rất kém.
Thấy tình hình của Huyện Đại Phường, tâm trạng Vương Trạch Vinh không tốt. Nơi này có thể phát triển được sao? Vương Trạch Vinh cũng bắt đầu không còn đủ tự tin mình sẽ làm tốt ở Huyện Đại Phường này.
Điều làm cho Vương Trạch Vinh khổ sở nhất đó là thấy một ít bức ảnh nông dân Huyện Đại Phường ngay cả quả trứng gà cũng không nỡ ăn, để lại cho con của mình đi học. Cuộc sống của nông dân Huyện Đại Phường rất thấp, con trẻ đi học cũng rất khó khăn. Huyện như vậy có thể phát triển sao?
Nghĩ đến tình hình của Huyện Đại Phường, Vương Trạch Vinh liền cố ý suy nghĩ xem ở huyện Khai Hà có người nào xuất thân từ Huyện Đại Phường hay không? Chỉ có người ở Huyện Đại Phường mới nắm rõ tình hình huyện.
Ngồi trong xe, Vương Trạch Vinh khó khăn lắm mới lấy lại bình tĩnh.
- Đại Giang, gần đây gia đình thế nào?
Nhìn Ngô Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-khi/3036148/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.