Sau khi cơ quan công an tham gia điều tra, câu lạc bộ Ngưu Vũ vẫn rất bình tĩnh, các hoạt động kinh doanh theo đúng pháp luật. Vụ hỏa hoạn chỉ là tai nạn ngoài ý muốn. Nếu nói có vấn đề thì có lẽ chỉ là trần nhựa mà thôi.
Vương Trạch Vinh ngồi trong xe không khỏi trầm ngâm suy nghĩ về vụ cháy.
Ngô Đại Giang lén nhìn qua gương chiếu hậu mà quan sát Vương Trạch Vinh. Mặc dù hai người từng là bạn học nhưng Ngô Đại Giang dù như thế nào cũng không thể coi Vương Trạch Vinh là bạn học nữa. Càng là người bên cạnh Vương Trạch Vinh, hắn càng cảm thấy Vương Trạch Vinh lợi hại.
- Phó chủ tịch Vương, thực ra câu lạc bộ Ngưu Vũ kia rất sâu.
Ngô Đại Giang không nhịn được nói một câu.
- Đại Giang, sao cứ gọi Phó chủ tịch Vương làm gì. Gọi tôi là Trạch Vinh như trước đi.
Vương Trạch Vinh không muốn Ngô Đại Giang gọi mình như vậy.
Ngô Đại Giang nói:
- Không được, việc này sau khi về tôi đã bị vợ giáo dục một phen. Cô ấy nói rất đúng, địa vị của ông bây giờ khác trước. Mặc dù chúng ta là bạn học nhưng có mặt người khác phải gọi chức vụ của ông, như vậy mới có thể thấy rõ quyền uy của ông.
Ngô Đại Giang vừa lái xe vừa nghiêm túc nói.
Vương Trạch Vinh nghe vậy liền cảm thấy Ngô Đại Giang cũng là người có lý trí.
Vương Trạch Vinh không biết đó là vợ Ngô Đại Giang bây giờ đã đỏ lên rồi. Lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-khi/3036047/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.