Vương Trạch Vinh xách cặp từ lớp học về thì thấy Trịnh Thu Lực đang ngồi xổm trước cửa ký túc.
Trịnh Thu Lực bây giờ không hề giống lúc bình thường, tóc bết lại như lâu rồi không gội, quần áo nhăn nhúm, không còn giống Trịnh Thu Lực luôn giữ được hình tượng.
- Lão Trịnh, sao anh lại tới đây?
Vương Trạch Vinh rất kinh ngạc. Theo lý thuyết Trịnh Thu Lực bây giờ phải rất nhiều việc ở xã chứ, sao lại chạy đến đây. Hôm qua lúc gọi điện cho Tiểu Giang, Vương Trạch Vinh không nghe nói gì về tình hình của Trịnh Thu Lực. Tiểu Giang chỉ nói hai ngày nay không thấy Trịnh Thu Lực, gọi điện thì thấy hắn bảo có việc riêng cần xử lý.
- Bí thư Vương, tôi chờ anh một lúc lâu rồi.
Trịnh Thu Lực nghe thấy tiếng Vương Trạch Vinh liền đứng bật dậy, trên mặt đầy vẻ lo lắng.
- Mau vào trong ngồi đi.
Vương Trạch Vinh vội vàng mời Trịnh Thu Lực vào trong phòng.
Đưa cho Trịnh Thu Lực chai nước, nhìn đối phương uống ừng ực, Vương Trạch Vinh bật điều hòa lên.
- Bí thư Vương, tôi bây giờ không còn chỗ để đi nữa rồi.
Trịnh Thu Lực rất đáng thương mà nhìn Vương Trạch Vinh.
- Lão Trịnh, có việc gì từ từ nói.
Vương Trạch Vinh có chút khó hiểu. Trịnh Thu Lực này ở trong xã luôn ra vẻ hơn người, luôn chú ý bề ngoài mà. Hôm nay hắn sao vậy, chẳng lẽ xã Hoàn Thành xảy ra chuyện. Nhưng hắn không nghe Tiểu Giang nói mà.
Cầm điếu thuốc Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-khi/3036008/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.