Thành phố Lã Lương, tỉnh Sơn Tây, Trung Quốc.
Tháng bảy, nóng như lửa đốt, không khí khô khan bức đến không thở nổi. Vốn dĩ hôm nay chính là ngày nghĩ của Uông Ngữ, nhưng lại khiến cả đời này cô không thể quên.
Sau cuộc gọi vội của giám đốc Cao, Uông Ngữ dùng tốc độ nhanh chóng bước vào đại sảnh lớn. Tiếng giày cao gót thánh thót vang lên, có thể thấy được sự khẩn trương của Uông Ngữ.
Bước từng bước lớn, cô không quên chỉnh lại mái tóc búi nhẹ. Uông Ngữ không thể giữ được bình tĩnh đi vào bên trong thang máy, vuốt nhẹ lòng ngực đang đập dồn dập vì gấp gáp.
Uông Ngữ thở ra một hơi, tay ấn tầng 21.
Đứng trước cánh cửa phòng giám đốc, cô phải gặng nở một nụ cười chuyên nghiệp. Phủi phẳng phui trang phục, mới gõ cửa tiến vào.
"Giám đốc Cao cho gọi tôi."
Giám đốc Cao nhìn thấy cô lòng như trút được gánh nặng, vội vội vàng vàng nói.
"Uông Ngữ, mau đến đây"
Uông Ngữ liếc mắt nhìn chàng trai ăn mặc phong cách rách rưới tơi tả, rõ ràng là phòng máy lạnh mát mẻ lại còn đeo kính râm. Nhìn không cần đoán cũng biết, không ai khác là Tư Dĩ Nam.
Họa đến rồi, họa đến rồi! Uông Ngữ khóc không thành tiếng trong lòng, ngàn vạn lần đừng trêu đùa tính mạng cô như thế.
Cô lịch sự gật đầu, nhẹ nhàng ngồi xuống.
Giám đốc Cao nhanh chóng vào vấn đề cấp bách.
"Tôi cũng không giấu gì cô! Cậu An Dĩ Nam hiện tại vẫn còn trống người quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-huyen/2838501/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.