Tư gia.
Khác với không khí náo nhiệt bên ngoài, bên trong thư phòng nhiệt độ như được tăng cao. Tư Chấn Hoa nổi trận lôi đình, đập mạnh lên bàn trà.
"Đánh nó ra nông nổi này, mày cuối cùng là có việc gì bất mãn với tao? Mặt mũi thế này, loạn nháo nhào cả lên, giới truyền thông mà đưa tin, mày có gánh nổi trách nhiệm không."
Tư Thuật tuyệt nhiên không hé nữa lời, anh đã suy tính đến hậu quả, cũng không muốn giải thích hay đôi co gì thêm.
"Sao? Lúc nãy đấm nhau khoa trương lắm mà, mày là anh trai, không để cho nó chút mặt mũi nào à! Nói, nói ngay cho tao, rốt cuộc là vì lí do gì?"
Không khí căng thẳng đến ngộp thở, từng câu mắng nhiết thậm tệ được phát ngôn từ chính bố ruột của mình. Dường như, hai anh em đã quá quen thuộc với hình ảnh này, điềm nhiên không hé nữa lời.
"Giỏi, giỏi lắm, tụi mày đủ lông, đủ cánh rồi sao? Muốn tao cạy miệng từng đứa một à?"
Tư Chấn Hoa liếc nhìn hai đứa nghịch tử trước mặt, không muốn nói chứ gì.
"Hay chúng mày muốn tao gọi Tiêu Giãn dẫn con nhỏ đó vào đây hỏi cho ra lẽ?"
"Là tại con không biết chừng mực."
Tư Thuật im lặng chịu trận, lúc này đã vội lên tiếng nhận hết mọi tội lỗi về phía mình. Tư Dĩ Nam nghe thấy chỉ biết cười lạnh trong lòng, quả nhiên Uông Ngữ luôn ở vị trí rất cao trong lòng anh ta.
"Câm ngay."
Tư Chấn Hoa nổi điên, cầm mớ giấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-huyen/2838472/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.