Trên ghế sofa Uông Ngữ cẩn thận quấn băng gạc sau khi đã khử trùng vết thương giúp Tư Thuật.
Anh nhướn mi ra lệnh, người giúp việc lập tức cúi đầu lùi ra sau một bước đã xoay người rời đi.
Anh nhìn người phụ nữ đang chăm chú xử lí miệng vết thương, dáng vẻ cô dịu dàng của cô như cuốn anh chìm đắm.
Cuối cùng cô cũng thông suốt, chấp nhận mở lòng một lần nữa với anh!
Ánh mắt mang đậm ý cười, đột nhiên bắt gặp dấu hôn đỏ khuất sau lớp tóc dài suôn mượt.
Tư Thuật phẫn nộ kéo mạnh tay áo cô xuống, vết hôn hiện ra đập thẳng vào mắt.
- Uông Ngữ, thứ này là gì?
Uông Ngữ gạt phắt tay người đàn ông ra, điều chỉnh lại cổ áo đàng hoàng, mới chán ghét nhìn thẳng vào người đàn ông trước mặt.
- Đại thiếu gia của Tư thị, đến cả phép lịch sự cũng không có sao?
Tư Thuật nhìn chằm chằm vào người phụ nữ mà anh yêu sâu đậm, quát lên đầy căm phẫn.
- Là thằng khốn đó đúng không? Là nó đúng không? Vì sao? Em đến giữ mình cũng không biết à?
- Có vấn đề gì không? Tôi cảm thấy có biết giữ hay không cũng chẳng chút liên quan gì đến anh.
Nghe lời nói hờ hững của cô, anh không kìm chế được siết chặt cánh tay mảnh khảnh kia.
Uông Ngữ đau đớn mạnh miệng quát lên.
- Buông tôi ra! Tôi muốn về phòng ngủ.
- Em muốn ngủ với hắn ta chứ gì?
- Tôi có ngủ với ai cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-huyen/2838457/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.