🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trời đã chập tối, chiếc MPV cỡ lớn từ từ chật vật băng qua con đường trơn trượt.



Càng tiến vào dãy núi Hoàng Điếm, nhiệt độ càng chênh lệch rất rõ ràng, cái lạnh rét căm khiến cơ thể con người run lên bần bật.



Địa hình xen kẽ đỉnh núi với hẻm nhỏ hẹp cùng thung lũng sâu. Con đường càng đi càng trở nên chông chênh, hiểm trở.



"Buốt quá."



Lộ Viên Viên hai má đã ửng đỏ, chà sát hai tay lại với nhau, ngón tay nhỏ nhắn đã lạnh ngắt vẫn đang cố gắng sưởi ấm.



Tiêu Giãn lục lọi trong balo một hồi lâu, cẩn thận choàng chiếc khăn lông lên cổ người phụ nữ.



Lộ Viên Viên nhận lấy, không còn chút sức lực mà kháng cự như mọi ngày, miệng ừ thật nhỏ. Nhận thấy người phụ nữ bên cạnh đã lạnh đến run rẩy, vệ sĩ Tiêu nhìn về phía Tư Dĩ Nam lắc đầu nhẹ ra hiệu.



Tư Dĩ Nam nghiễm nhiên hiểu ý, bất lực mở miệng, "Đoạn đường còn rất xa chúng ta không thể tiếp tục, tạm thời cứ cắm trại ở thung lũng này đi."



Phó Hàn liếc nhìn ra ngoài cửa xe, màn đêm u ám bao trùm cả thung lũng hoabg vu, khó khăn nuốt một ngụm nước miếng.



Tiêu Giãn quan sát một lúc lâu mới chậm rãi lên tiếng "Sương phủ dày đặt nếu còn cố gắng tiến vào e rằng sẽ lạc đường hoặc không may rơi xuống vách đá."







Uông Ngữ nhẹ nhàng đặt tay lên trán Lộ Viên Viên đang dần kiệt sức, mặt đã đỏ bừng trong rất khó coi, "Cậu thấy thế nào?"



"Chị

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-huyen/2838444/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Quản Huyền
Chương 37: Nguy hiểm (1)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.