Edit: TranGemy - ꓄ꋪꀎꌩệꈤ độꉓ ꆰꀎꌩềꈤ ꓄ạꀤ đꍟꈤ đàꈤ ꒒ê ꆰꀎý Đôꈤ
Cô nằm dưới người anh ta vô cùng tuyệt vọng, đau khổ lắc đầu. Nhưng lần này Thẩm Ngôn cũng không cần thiết phải vội vàng. Anh ta chỉ ôm cô như thế mà không hề có động tác tiếp theo, cứ như vậy nằm trên giường cùng cô, kiên nhẫn chờ đợi đến khi cô mất lý trí, không thể tự khống chế chính mình.
Anh ta muốn chính cô chủ động dâng bản thân cho anh ta, cho dù đó là tác dụng của thuốc thì anh ta cũng không quan tâm, anh ta vẫn phải đợi cô. Anh ta ôm cơ thể đang run rẩy của cô, thấy sắc mặt thống khổ và bất lực của cô thì môi anh ta nở nụ cười thỏa mãn mà đau lòng.
Lúc này mọi thứ trước mắt Tân Hoành đã trở nên mơ hồ nên cô không thấy được nụ cười chói mắt mà méo mó đó. Anh ta vừa thâm tình hôn lên rái tai trái của cô vừa thấp giọng nói: “Anh biết, Dịch Tân không ép em, nhưng anh ta cũng đối xử với em như vậy, cũng làm thế này với em. Em nói rằng em cam tâm tình nguyện nhưng em không lừa được anh đâu.”
Tân Hoành cảm thấy cả người bị tác dụng của thuốc xâm chiếm từng chút từng chút một, bàn tay cô không có lấy một chút sức lực nhưng máu trong cơ thể lại như thể luôn bị cái gì đó thúc giục, có quá nhiều năng lượng và ham muốn tựa như muốn nổ tung ngay lập tức mà chính cô lại không thể nào khống chế được. Cô cắn chặt môi đến mức gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-tong-giam-doc-tho-bao-cua-toi/1749141/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.