Edit: TranGemy
“Quả nhiên là em nhớ rõ.” Anh híp đôi mắt sáng ngời nhìn cô, khóe môi khẽ cong lên một đường cong hoàn mĩ, hơi dừng lại một chút như suy nghĩ điều gì, sau đó mới thích thú đánh giá: “Ừ, thật đáng yêu.”
Thật đáng yêu… Tân Hoành nghe thấy lời nhận xét này thì dãn mặt ra, ngoài cười nhưng trong không cười, nhìn anh: “Thật ra thì… sự thực là chẳng liên quan gì đến anh đâu.”
“Hả?” Anh tiếp tục mờ ám nhìn cô. Cô vô tội chớp mắt: “Trên thực tế, về tâm lý mà nói thì mỗi cô gái đều sẽ nhớ kỹ ngày này.” Anh nhìn cô, gật đầu bày tỏ sự đồng tình, nhưng ngay sau đó lại phát biểu ý kiến của mình: ⋆꒒ê ꆰꀎý Đôꈤ⋆ “Cho nên, cũng sẽ nhớ kỹ anh đúng không? Dù sao thì... đêm đầu tiên cũng là của anh.” Tân Hoành hít một hơi thật sâu, nhìn anh, cô cảm thấy không còn lời nào để nói. Lời nói “đêm đầu tiên cũng là của anh” cũng nói ra được.
Cô đột nhiên cảm thấy hai người có khoảng cách nhân sinh quan rất lớn. Cô lắc mạnh đầu, cô cần phải bình tĩnh lại. Anh nhìn cô rối rắm thì cười rất vui vẻ. Đợi đến khi cô bình tĩnh lại thì phát hiện Dịch Tân đã đi cùng cô về nhà. Anh vốn dĩ là chồng cô, đưa cô về nhà là nghĩa vụ của anh, cũng là phúc lợi của cô, cô có thể không cần ngại ngùng mà yên lặng hưởng thụ, nhưng mà sau khi đưa cô về nhà anh lại không chịu ra ngoài nữa.
Ban ngày mà không đi làm… Anh cho rằng anh là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-tong-giam-doc-tho-bao-cua-toi/1749085/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.