Edit: TranGemy
“Lão gia, thiếu gia tới.”
Quản gia nhỏ giọng báo với Dịch Lam đang đứng cạnh cửa sổ.
Dịch Lam như thể không nghe thấy, cũng không đáp tiếng nào, vẫn chăm chú ngóng nhìn ra ngoài cửa sổ như cũ. Lúc này, đã gần rạng sáng rồi, ông chống gậy đứng ở chỗ này, cũng không biết đã đứng bao lâu, sắc mặt bình tĩnh, so với vẻ mặt lúc bị chọc giận, lúc này nhìn lại càng giống như hoàn toàn không có tâm trạng.
“Ông ngoại.”
Dịch Lam không nhìn anh, chỉ cười lạnh: “Ông ngoại? Không phải đã đưa ra lựa chọn rồi sao? Chọn Tân Hoành thì không cần ông ngoại. Thế nào, tới đây để nói cho ông biết, cháu đổi ý rồi sao? Chỉ là, chuyện muốn đổi ý, cũng không phải chỉ một mình Dịch Tân cậu quyết là xong.”
Khuôn mặt Dịch Tân không cảm xúc, chỉ nói: “Ông ngoại, ông nên biết, không có sự đồng ý của cháu, thì ai cũng không đủ tư cách.”
Lúc này, Dịch Lam mới nhẹ nhàng quay đầu nhìn về phía anh, đôi mắt đen sâu hút vô cùng lạnh lẽo: “Vậy thì cháu nói cho ông biết, cháu có bao nhiêu bản lãnh có thể khiến cho Tân Hoành mang thai lần nữa?”
Rốt cuộc đôi mắt Dịch Tân nãy giờ vẫn hết sức bình tĩnh cũng xẹt qua nỗi đau xót xa, lại nhanh chóng biến mất, anh nói: “Chuyện này không cần ông phí sức quan tâm.”
“Không cần?” Dịch Lam hừ lạnh: “Cháu muốn nói, mấy chục năm sau này, giang sơn nhà họ Dịch không còn mang họ Dịch nữa, chuyện này ông cũng không cần xen vào sao?”
“Dịch Tân, vốn cho là mấy đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-tong-giam-doc-tho-bao-cua-toi/1749031/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.