Editor: Thiên Y
Gần đây, quá nhiều hạnh phúc, tốt đến mức khiến cô gần như đã quên mất thời gian, quên việc đời, mỗi một ngày đều như được hạnh phúc bao vây lấy, mềm mại và ấm áp. Đột nhiên có một ngày, có một người chợt xuất hiện, giống như một bàn tay mạnh mẽ, không chút lưu tình liền kéo cô ra khỏi vòng tròn ấm áp. Vì vây, xem như cô tìm được hạnh phúc ở đây, nhưng ở trong đó, lại không có nàng.
Hiện tại, cảm giác mà Dịch Lam mang lại cho cô chính là như vậy.
"Ông ngoại! Người nói cho cháu biết, đây là ý gì?"
Bnà tay cô cô nắm chặt lại, kiềm chế những cảm xúc mãnh liệt đang sắp thiêu đốt lý trí của cô, bình tĩnh hỏi lại một lần nữa.
Cô nhìn thẳng về phía Dịch Lam, nhưng mà ánh mắt vẫn khẽ run.
Dịch Lam nhìn cô, trong ánh mắt vốn chỉ có sự lạnh lùng chợt hiện ra sự không đành lòng. Nhưng mà chuyện mà ông đã quyết định sẽ không vì vậy mà bị dao động. Ông thờ ơ nói: "Ý của tôi là, cô..."
"Ý của ông ngoại là, muốn anh trở về."
Tân Hoành nghe lời nói của Dịch Lam, trái tim gần như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, cũng trong thời khắc mấu chốt đó, một giọng nói quen thuộc của một người khác vang lên, giống như một bàn tay có lực đè lên những lời nói tiếp theo của Dịch Lam, đồng thời cũng dịu dàng ấm áp mà trấn an trái tim của cô.
Âm thanh kia xen lẫn với tiếng mở cửa chống trộm, nhưng vẫn không giảm đi sự ấm áp, giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-tong-giam-doc-tho-bao-cua-toi/1749027/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.