Dịch Tân ngồi trên sô pha ở đại sảnh, ngón tay nhẹ nhàng gõ tay vịn, con ngươi hơi khép, che lại bảy phần quyến rũ.
Tân Hoành. Cho dù anh đang ép buộc em, cũng sẽ tận lực đối với em tốt nhất.
Em không muốn cùng anh ở cùng một không gian. Tốt lắm, anh ở chỗ này chờ em.
Chờ đợi tâm trạng kỳ thực cũng không phải tệ như vậy. Ít nhất, anh biết cô ở nơi đó, biết cô sẽ tới. Thậm chí nghe được tiếng cô đến gần anh, âm thanh của bước chân dẫm lên đá cẩm thạch trên sàn nhà.
Càng ngày càng gần.
"Ăn cơm."
Rốt cục nhịn không được, bên môi quyến rũ ra một nụ cười vui sướng. Anh mở mắt ra nhìn cô. Cô chưa cởi tạp dề, đứng ở trước mặt anh, hơi nhíu mi lại.
Anh đoán rằng cô cho là anh đang ngủ, cho nên mất hứng. Mất hứng anh đánh thức cô, nhưng bản thân lại ở đây ngủ không bị ai làm phiền.
"Được" Tâm tình của anh trong nháy mắt tốt lên. Đứng dậy, suy nghĩ một chút, lại thêm một câu: "Cực khổ."
Cô xem anh như quái vật liếc mắt một cái. Lại lắc đầu, đi thẳng vào phòng ăn.
Để lại anh sững sờ ở tại chỗ xét lại mình. Chẳng lẽ anh thỉnh thoảng tỏ ý khen ngợi người khác lại khác thường như vậy?
Xem xét lại mình không có kết quả, anh liền đi theo cô.
Trên bàn cơm, ba món mặn một món canh.
Anh châu mày lại, nhất thời mặt cau có thâm trầm.
Đây đỏ chói một bàn thức ăn, em cho rằng em là hoa loa kèn đang nở hoa!
Ba món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-tong-giam-doc-tho-bao-cua-toi/1748955/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.