Cô cẩn thận trông vào trong mắt của anh hỏi, "Có phải anh có chuyện gạt em hay không?"
Lúc này anh gấp gáp như vậy muốn dẫn cô rời đi, giống như là. . . Giống như là anh cố ý muốn đem cô vây ở chỗ này hai ngày hai đêm.
Trong lòng Tân Hoành trong chớp mắt sáng tỏ nhìn anh càng thêm nghi ngờ.
Dịch Tân kinh ngạc trong nháy mắt lại thản nhiên, cười. Thật ra thì anh sớm nên biết, cô luôn luôn nhạy cảm như vậy. *
Anh đối với cô gật đầu một cái, "Ừh."
Tân Hoành mở to con mắt cẩn thận hỏi anh, "Chuyện gì?"
Trên mặt anh rõ ràng do dự, âm thanh cũng mang tới mấy phần cẩn thận, "Ông ngoại nói, ông không muốn gặp lại em."
"Tại sao?"Tân Hoành kêu lên, lại trong nháy mắt hiểu rõ, âm thanh lập tức liền mềm yếu xuống, "Ông. . . Còn đang tức giận?"
Con mắt Dịch Tân đầy vẻ thương tiếc, ngưng mắt nhìn cô, gật đầu.
Tân Hoành chỉ cảm thấy tim trong nháy mắt bị thứ gì thật sâu đâm vào, tâmtình bị ngăn chặn, suy nghĩ cũng bị ngăn chặn. Cô nhìn Dịch Tân, đầu óctrống rỗng, không biết nên làm sao làm sao đây.
Hai ngày nay côluôn vui mừng, đem sự kiện kia quên mất hoàn toàn, lúc này, mới hoảng,cảm giác chính mình phạm vào bao nhiêu lỗi.
Chính là nhà bìnhthường cũng sẽ không tán thành cử chỉ của cô, huống chi là Dịch Lam, cái đó cấp bậc rõ ràng chi trưởngcủa một nhà
Cô nhìn Dịch Tân, ánh mắt có chút đã tan rã, lẩm bẩm hỏi, "Hiện tại phải làm sao?"
Trong lòng anh đau nhói, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-tong-giam-doc-tho-bao-cua-toi/1748945/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.