Nơi này là thư phòng Dịch gia, vốn cách âm cực tốt.
Lúc này, Phong Dương cùng Tang Nhuế ở ngoài cửa lại nghe được rõ ràng, lời nói quyết tuyệt và tức giận từ bên trong.
Hai người đều là ngẩn ra, tiếp theo trong lòng khẩn trương. Bước nhanh đi tới thư phòng, vừa tới, cửa cũng đã từ trong mở ra.
Dịch Tân tay vịn cửa, trên mặt tái nhợt không thấy phong lưu lười biếngthường ngày, một đôi con ngươi xinh đẹp, lúc này lại thâm sâu, đau đớn,một mặt mà Tang Nhuế và Phong Dương chưa từng thấy qua.*
Anh đưalưng về phía Dịch lão, âm thanh trước nay nghiêm túc chưa từng có, "Côấy không cần sinh con dưỡng cái, chỉ cần cô ấy cùng cháu ở chung một chỗ liền đủ!"
Dịch Tân nói xong, đã nghiêng người từ giữa Phong Dương và Tang Nhuế đang đứng chặn ở cửa mà đi qua.
Phong Dương Tang Nhuế kinh ngạc, sững sờ nhìn Dịch Tân. Dịch Tân như vậy, tựa như có lẽ đã không phải là Dịch Tân.
"Bang!"
Sau lưng,âm thanh đồ sứ vỡ, làm Phong Dương Tang Nhuế cả kinh hồi hồn, haingười không để ý Dịch Tân nữa chỉ xoay người vội vàng đi vào xem Dịchlão.
Tân Hoành mệt mỏi vô cùng, quấn ở trong chăn ngủ lại chỉ cảm thấy giữa răng môi bị gắt gao chặn lại, cô không hô hấp được, khôngkhỏi chậm rãi mở mắt ra.
Anh không có mở đèn, trong bóng tối, cô chỉ thấy anh nửa chống thân thể cúi người ở phía trên cô nhẹ nhàng mà nặng nề hôn cô.
Nhận thấy được cô tỉnh lại, người nọ lúc này mới chậm rãi thối lui khỏi, "Đem em đánh thức?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-tong-giam-doc-tho-bao-cua-toi/1748943/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.