Tự mình nhớ tới lại có chút buồn cười, Tân Hoành lắc đầu, chuẩn bị xuống lầu. Dịch Tân chắc sắp về rồi. Gần đây, anh mỗi ngày đều về nhà cùng cô ăn cơm trưa, nên cô cũng không suy nghĩ gì mà trong lòng lại nhớ đến Điềm Điềm. Nàng nghĩ, vợ chồng sinh hoạt, hẳn là như vậy. Nhiều lần, buổi tối cô cùng anh ở cùng một chỗ, giống như không để ý nói, "Em trước kia làm đồ ăn khá tốt, những món ăn gia đình, chỉ cần anh nói tên em đều có thể làm." Cô nghĩ, cô ám chỉ cũng rõ ràng rồi, chỉ còn nước không trực tiếp hỏi anh thôi, "Anh có muốn ngày mai em làm thử hay không?" Người nào đó biết rõ ý của cô nhưng lại vờ như không biết. Anh hơi hơi híp con mắt, giống như đang thật sự tự hỏi lời của cô, nhưng mà, suy nghĩ xong kết quả lại là, "Cho nên, em là đang ám chỉ, em đặc biệt thích ăn, lại ăn được đặc biệt nhiều?" Tân Hoành trên mặt đang cười đến phong tình, nhất thời liền hoá đá rồi. Lời của cô, làm sao anh có thể suy luận ra như vậy?! Người này thật sự là không hề nghĩ logic, không thể nói lý! (... Kỳ thật, thật đúng là chỉ có thể thôi xuất một chút) Tân Hoành yên lặng đem khuôn mặt nhỏ nhắn quay đi, tiếp tục ở trong lòng anh xem thư của cô, không nghĩ để ý anh. Khóe môi Dịch Tân gợi lên ý cười rõ ràng, chỉ là không để cho cô nhìn thấy. Anh đem cô ôm chặt trong tay, cũng tự mình nhanh chóng xem văn kiện. Nhưng, cô ngồi trong lòng lại luôn không an phận. Cô vốn là người rất có kiên nhẫn, nhìn sang thấy anh thản nhiên xem văn kiện, cô không giữ nổi bình tĩnh nữa rồi. Cuối cùng, đem sách "Bốp" một tiếng đóng lại, hung hăng trừng mắt nhìn anh, "Ngày mai, em nấu cơm!" Anh rốt cục dừng lại nhìn cô, cười trầm thấp, kéo dài tiếng nói, "Em xác định em có thể thức dậy sớm?" Tân Hoành nhất thời đỏ bừng mặt, xấu hổ sinh tức giận, cong môi phản bác, "Em dậy không nổi, là ai làm hại?!" Dịch Tân cười, đặc biệt tự giác, trên mặt lộ nét hổ thẹn, "Là anh làm hại." Cô nhất thời có dũng khí, nghiến răng nghiến lợi nói, "Vậy anh không biết là anh nên biết sai sửa đổi một phen sao?" Dịch Tân thật sự nghĩ một chút, sau đó, trên mặt hiện vẻ thật có lỗi, "Sửa không được." "Anh!" Cô vừa có dũng khí lại cảm thấy vô lực. Anh lại cười một tay kéo cô đến trước ngực mình, cúi đầu, ở bên tai cô trầm thấp nói, "Em cũng không ngẫm lại, là ai hại anh sửa không được ." Sau đó, Tân Hoành hoàn toàn thất bại. Tân Hoành sau khi tỉnh lại, kết luận là, đối với Dịch Tân, cô không nên mong có ngày anh giác ngộ! Nhưng, cho dù không thể hiện ở phòng bếp, không thể mỗi lần cùng anh một chỗ, mà bọn họ hay ở trên giường... Nhớ lại, tay đã kéo cửa phòng ra, điện thoại lại vang lên. Cô dừng lại, xoay người lại đi đến bàn nhỏ lấy di động.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]