Phong Dương và Tang Nhuế cũng không đi về, mà ở nhà Dịch Tân ăn trực bữa tối, nói chuyện phiếm một chút liền đi về. Tang Nhuế vậy mà còn nói, "Không có Hoành Hoành, Dịch gia thật nhàm chán."
Dịch Tân nhíu mày, rõ ràng là không đồng ý. Kỳ thật, cho dù Tân Hoành không bị ốm phải nghỉ, bọn họ cùng nhau nói chuyện, cũng không thể tăng thêm ít vui vẻ. Tân Hoành, thật sự là một người rất tĩnh lặng, thậm chí còn có chút nặng nề.
Nói tới Tang Nhuế, Phong Dương, Dịch Tân là người phụ nữ trải qua nhiều phong ba, có nhiều kinh nghiệm mà nói, Tân Hoành thực sự chỉ là một thiên kim tiểu thư, trọng điểm là, vị tiểu thư này vẫn luôn tình nguyện yên lặng, không theo đuổi việc gì lớn lao, chỉ an nhàn hiện tại, cho dù hiện giờ người khác rất bần cùng.
Vì vậy Tân Hoành, còn có thể làm không khí vui lên chút gì a? Tang Nhuế nhưng ra vẻ cao thâm nhìn Dịch Tân hỏi.
"Oa, chẳng lẽ Tân ca anh không cảm thấy như vậy?"
Đêm mùa hạ, màn đêm có chút đen tối. Miệng hít vào, lại chậm rãi phun ra, làn khói ngay trước mắt lượn quanh trong không khí.
Một người, cười đến diêm dúa lẳng lơ, cười nhạo. Nơi này là thư phòng, trong phòng không có người khác, cười người nào? Như là cười chính mình đi. Thật nhàm chán. Quả thật, là có chút nhàm chán.
Trên tường, đồng hồ Thụy Sĩ chỉ 11 giờ 45. Anh nên trở về phòng nghỉ ngơi, trên giường của bọn anh, người đang nằm ngủ trên đó là vợ anh, người phụ nữ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-tong-giam-doc-tho-bao-cua-toi/1748855/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.