Dịch Tân xử lý vết thương trên cánh tay Tân Hoành, rồi mới lo cho mình. Tân hoành đứng ở một bên, nghĩ nghĩ là rất đau.
Nhìn anh tự mình xử lý vết thương đâu ra đấy, thậm chí không nhíu mày lấy một lần. Tân Hoành hơi hơi nhún vai, xoay người, lại tiếp tục vẽ tranh.
Dịch Tân mắt liếc qua cô, nhàn nhạt nói: "Cô có nhất phải làm mình bị thương sao?"
Lúc anh chế trụ cô, cô chỉ lẳng lặng nhìn anh, cố
gắng nói một câu nói. Anh nghe xong, giống như tay bị bỏng, nhất thời buông lỏng cô ra.
Cô nhàn nhạt nhìn anh một cái, tiện thể xoay người đi phòng tắm. Ở trong đó, cô đem ly thủy tinh ném vỡ, cắt tay mình—— cô vì trên mặt đất có vết máu mà tìm một lý do hợp lý.
Động tác, anh khôngphải không kinh ngạc, cho dù, anh sớm có thói quen nhìn máu tươi, thậm chí bên người cũng không người tài vì hắn cam nguyện đổ máu hy
sinh.
Một khắc kia, anh thậm chí suy nghĩ. Cô biết anh là ai vậy nên mới cố ý làm chính mình bị thương, chỉ vì lúc sau muốn anh đổi lại chút gì. Suy đoán kia, vướng mắc trong lòng anh, làm cho anh khó chịu. Cho nên, anh hỏi.
Tân hoành đưa lưng về phía anh, chăm chú vẽ, khóe môi xẹt qua tia tự giễu, thanh âm cũng rất bình tĩnh,
"Có lý do."
"Vì cái gì?"
"Bởi vì, nếu không có chứng cớ, họ sẽ không tin tưởng tôi."
Cô trả lời thật sự rất bình tĩnh, giống như rất quen thuộc thậm chí không cần suy nghĩ.
Động tác lại đột nhiên dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-tong-giam-doc-tho-bao-cua-toi/1748841/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.