Cử chỉ mang theo sự đáng yêu chưa từng thể hiện ra, chỉ là cô cũng không xem nhẹ tiếng gọi "Lương Hòa " thân thiết kia của Hạ Gia Dĩnh, nhớ lại hình như cô cũng chưa từng gọi tên anh thân mật như vậy, nếu không phải là gọi đầy đủ cả tên họ thì cũng chỉ gọi thủ trưởng thôi.
Cô xấu hổ phát hiện mình đang ghen, vén chăn lên muốn xem vết thương trên eo của anh, anh lại giấu đi không cho nhìn. Muốn nổi nóng rồi, có thể cho Hạ Gia Dĩnh nhìn mà cô lại không được?
"Vợ anh bây giờ lệnh cho anh vén áo lên." Cô thu mười phần khí lực quát, ở trước mặt anh cô luôn luôn là hùng dũng bừng bừng khí phách.
"Thanh Ninh." Mục Lương Hòa ý vị sâu xa kêu tên cô một tiếng, con ngươi sâu thẳm, tay nắm chăn từ từ kéo lên. Thanh Ninh cũng cùng vén chăn, vạch áo bệnh nhân trên người anh ra nhìn chòng chọc hai giây liền thả áo xuống.
"Thủ trưởng, hiện tại vợ thủ trưởng tước đoạt tất cả quyền lợi chính trị của anh, tiếp chỉ đi!"
Mục Lương Hòa dở khóc dở cười, cười lên lại động vết thương ngang hông "Thanh Ninh, ý chỉ có thể nhận sau được không, em đỡ anh đi toilet trước đi."
Thanh Ninh nghe vậy đỏ mặt "A" một tiếng, vẫn thận trọng đỡ anh. Phòng bệnh Mục Lương Hòa ở là phòng đơn, tuy không tính là sang trọng cao cấp nhưng mọi thứ bày trí cũng không thua kém, toilet cũng ở trong phòng. Thanh Ninh ngồi xổm xuống đi giầy cho anh mới đỡ đi vào.
Cách một cánh cửa vẫn nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-toa-sang/1222991/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.