Mục Lương Hòa liếc nhìn sắc mặt cô, khóe miệng không tự chủ cong lên thành nụ cười hiếm thấy, nhanh chóng kéo cổ áo cô xuống. Thanh Ninh bị không khí lạnh lẫn sự sợ hãi trong lòng làm nổi lên từng mảng da gà.
Tay anh đặt tại bả vai mịn màng của cô, Thanh Ninh nhịn không được kêu " ai ui" một tiếng.
"Đau."
"Giờ mới biết đau, sao lúc bắn súng không biết đau."
Phản lực của súng tiểu liên rất lớn, anh đã cố ý bảo Trần Minh không được để cho cô dùng, cơ thể cô vốn không thể chịu nổi. Bàn tay xoa trên bả vai cô thấy phía trên xuất hiện một mảng sướt còn lấm thấm tia máu, mắt Mục Lương Hòa tối sầm lại.
Cứ nghĩ là anh muốn làm gì, giờ thấy anh kiểm tra vết thương thì sợ hãi trong lòng đã biến mất nhưng vẫn còn chút không tự nhiên quay mặt đi. Tay anh mang theo vết chai chạm tới bả vai, chỗ bị chạm trở nên bỏng rát, ngay cả miệng cũng biến thành miệng đắng lưỡi khô .
Mục Lương Hòa từ dưới bàn trà lấy ra hòm thuốc, tìm thuốc cao bôi cho cô, vì da bị sước nên khi được bôi thuốc làm cô đau đến nín thở, quay sang trợn mắt nhìn anh.
"Trừng anh nữa cũng vô dụng, cố chịu đi."
Lời nói cứng rắn đích xác là phong cách của thủ trưởng Mục, Thanh Ninh cắn răng quay mặt đi mới phát hiện tư thế của bọn họ thật sự là quá thân mật. Hai thân thể như dán sát vào nhau, hơi thở nóng hổi phà vào mặt, cô thậm chí còn nhìn rõ râu ria trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-toa-sang/1222980/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.