Đợi khi “nói chuyện” và “trấn an” cha mẹ xong thì Doãn Hân Nghiên mới có thể chuẩn bị để đi đến lớp, nhưng khi cô vừa mới bước xuống nhà đã nhìn thấy một cảnh tượng quen mắt.
Cả nhà trên dưới Uông gia bây giờ đang ngồi trầm ngâm.
Ơ kìa? Sao nó lại giống như nhà của cô đêm hôm qua quá vậy nhỉ?
- Cha mẹ, Lục Chi, mọi người đang làm gì thế?
Nhìn thấy con dâu ngoan ngoãn, xinh đẹp xuất hiện thì Vi Tuyến cũng vui vẻ nhìn cô rồi cười, Uông Lục Chi thì nhiệt tình kéo tay của chị dâu ngồi xuống bên cạnh mình. Nhưng rồi sau đó họ lại tiếp tục rơi vào trầm cảm… À không, không có trầm cảm, họ rơi vào trầm ngâm.
Đến đây Uông Bác Văn liền nhìn con dâu rồi thở dài, nói:
- Thật xin lỗi con Nghiên Nghiên con và Uông Mạc mới kết hôn hôm qua mà hôm nay nó phải quay về quân đội rồi, thật sự là Uông gia thấy rất có lỗi với con.
Doãn Hân Nghiên còn tưởng là có chuyện gì lớn, lúc cô thấy cha mẹ chồng và em chồng căng thẳng thì cô còn nghĩ rằng có chuyện gì đó lớn lắm đang xảy ra, nhưng hóa ra họ lại nói đến vấn đề này à?
Cô nhìn họ, sau đó cũng chỉ nhẹ nhàng cười, nói:
- Cha mẹ đừng lo, con và Uông Mạc rất tốt, hơn nữa thì anh ấy cũng đã hứa mỗi ngày sẽ gửi tin nhắn cho con mà.
Vốn dĩ Doãn Hân Nghiên còn tưởng sau khi cô nói lời này thì cha mẹ chồng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-thien-y-khac-tinh-vao-tim/3593234/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.