🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trong lúc ngồi nghỉ ngơi thì Lý Ngọc Hồi cũng đã đi quan sát một vòng, đến khi cô ấy quay lại đã nhìn thẳng vào Uông Lục Chi, nhưng lời nói lại chứa rất nhiều hàm ý nhằm vào Doãn Hân Nghiên.



- Tiểu thư, nếu chúng ta đi theo đường bình thường thì khoảng chừng nửa tiếng sẽ đến nơi, nhưng trên đường đi có rất nhiều bẫy do Phó Đô Đốc chuẩn bị, nên là mọi người cần phải chú ý nhiều hơn.



- Nguy hiểm lắm sao?



- Nơi này là nó giả tập của quân đội, nên tôi không chắc Phó Đô Đốc cho chuẩn bị vài cái bẫy hay không, nhưng sẽ có một số bãi mìn nhỏ, tuy lực xác thương không cao, nhưng so với một số người không đủ thể lực thì tôi không chắc.



Không cần nói cũng biết, "người không đủ thể lực" ở trong miệng của Lý Ngọc Hồi còn không phải là Doãn Hân Nghiên sao? Chắc hẳn trong mắt của cô ta thì cô chỉ là một vật cản đường, tuy sức bền tốt nhưng không biết võ, lỡ gặp thú dữ hay tội phạm vượt ngục đều sẽ gặp nguy hiểm thôi.



Dừng một chút, Lý Ngọc Hồi lại nói:



- Nhưng nếu như muốn tránh các bãi mìn thì chúng ta vẫn có một con đường khác. Tuy nhiên thì nó sẽ nguy hiểm hơn rất nhiều... Nếu như xui xẻo thì có thể mất mạng.



- Đường nào?



Đến đây Lý Ngọc Hồi cũng chỉ tay về phía con thác ở bên kia, thật sự thì nhìn dòng nước của con thác chảy rất xiết, với những quân nhân có rèn luyện thì chuyện vượt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-thien-y-khac-tinh-vao-tim/3593214/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.