Đàm Dật Trạch giống như nước chảy mây trôi nói ra một câu nói kia, lại làm cho khuôn mặt Hoắc Tư Vũ càng thêm tái nhợt.
Lập tức, hai bàn tay đặt ở dưới bàn ăn, sớm đã bởi vì dùng sức quá độ mà trắng bệch.
Chết tiệt, Đàm Dật Trạch làm sao lại vào lúc này nhắc tới những thứ này? Chẳng lẽ, Cố Niệm Hề đã đem tất cả nói cho hắn ta biết?
Còn có, Hoắc phó thị trưởng sẽ thật sự đến đây sao?
Ba vấn đề đồng thời quấn quanh trong đầu óc, cô ta cảm giác mình khẩn trương sắp không thở được, không biết nên đáp lại như thế nào.
Mà Thư Lạc Tâm ngồi bên cạnh khi nghe được cái tin tức này, giống như nhặt được rất nhiều tiện nghi. Lúc này buông bát đũa xuống, vẻ mặt hưng phấn nhìn qua Đàm Dật Trạch, hỏi: "Tiểu Trạch, việc này là thật sao?"
Bộ dạng Thư Lạc Tâm nhướng mày vui mừng, lại làm cho Hoắc Tư Vũ bên người, một lần nữa không vui nhíu mày.
Này nên làm cái gì bây giờ?
Bà ấy quan tâm chỉ là thân phận con gái thị trưởng của mình. Nếu lúc này để cho bà ta biết cô không phải là con gái thị trưởng, thì hôn sự của cô và Đàm Dật Nam chẳng phải sẽ tan vỡ sao? Mà giấc mơ gả vào nhà giàu có của cô, cũng như công dã tràng?
Không được, hiện tại chưa đến lúc để Thư Lạc Tâm biết rõ tất cả!
Nhưng cô rốt cục nên nói cái gì, để ngăn cản Đàm Dật Trạch đây?
Ngước mắt, Hoắc Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-tham-muu-truong-lam-ngot-the-tuc-gian/1872482/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.