Nhìn người đàn ông tao nhã ăn cơm, dùng một tay đưa thức ăn vào miệng, đôi mắt to của Cố Niệm Hề tràn đầy lửa giận
Cô trong lòng chỉ có thể tức giận mắng: Lão lưu manh này!
Có lẽ biểu hiện của Cố Niệm Hệ quá mức mãnh liệt, nên có thể làm cho Đàm Dật Trạch nhìn ra được
"Làm sao vậy?"
Hắn hỏi
Giọng nói của hắn thực nhẹ, tròng mắt lộ ra vô tội
Giống như hắn thật sự không biết, hắn rốt cuộc đã làm ra loại chuyện vô lễ gì
"Em cũng muốn ăn cơm" Cố Niệm Hề bị hắn ôm vào trong ngực, tay chân không thể động đậy. Mà đối mặt với ánh mắt của hắn, cũng không thể hành động lỗ mãng
Cô cũng chỉ có thể dùng đôi môi đỏ mọng, để diễn tả sự bất mãn của mình
Nhìn cô bộ dáng ủy khuất, Đàm Dật Trạch tâm tình cũng trở nên tốt hơn
Huống chi thân thể mềm mại này, lại còn ở trong lòng ngực hắn
Chỉ cần hắn thoáng nghiêng người, liền có thể ngửi được mùi hương thơm ngát mà mê người kia
Đàm Dật Trạch cho tới bây giờ đều không phải là người tự ủy khuất chính mình
Ý tưởng trong đầu vừa hiện lên, hắn liền ép thân thể mình xuống, cọ cọ vào thân thể của cô. Da thịt của cô thật mềm cũng thật thoải mái, rất hợp với khẩu vị của hắn
Lần thứ hai nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô vì hắn mà ửng đỏ, khóe miệng của Đàm Dật Trạch lại ẩn ẩn ý cười. Cũng nhịn không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-tham-muu-truong-lam-ngot-the-tuc-gian/1872475/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.