Sáng hôm sau thức dậy Tần Liệt phải im lặng mang quần đi giặt sạch.
Có chiến hữu thức dậy, vừa khéo nhìn thấy anh đang giặt quần, anh ta cười ha ha, chế giễu anh: “Có phải tối hôm qua mơ thấy vợ không?”
Tần Liệt không thèm để ý đến anh ta.
“Tôi biết cậu nhớ vợ mình rồi, tối hôm qua tôi đều nghe thấy, cậu còn nói mớ nữa.” Chiến hữu cười nói.
Tần Liệt im lặng, tiếp tục giặt quần.
“Ôi, đúng là khổ cho cậu, trong ba năm này chỉ được về nhà có mấy lần như thế, có lẽ vợ cậu cũng rất có ý kiến với cậu nhỉ?” Chiến hữu kia nói.
Tần Liệt lắc đầu: “Không thấy cô ấy có ý kiến gì.”
Trong ấn tượng của mình, chỉ cần anh gửi tiền về thì dường như cô cũng chấp nhận việc anh không trở về.
Tần Liệt biết cô phụ cấp tiền cho nhà mẹ đẻ nhưng lần trước gọi điện thoại đến cô nói mình đã cầm tiền về và giao cho mẹ anh giữ.
Mẹ anh không phản bác, vậy đúng là bà thật sự đang giữ tiền.
Bởi vì chắc chắn mẹ anh sẽ không lừa gạt anh loại chuyện thế này.
Cho nên rốt cuộc thì vợ anh làm sao thế nhỉ? Trong thoáng chốc anh không thể nhìn thấu người vợ này.
“Cũng may tháng sau là cậu có thể trở về rồi, lần này trở về phải bồi dưỡng tình cảm thật tốt với vợ mình, một năm qua cũng không thấy gửi đến cho cậu một ít đồ gì cả.” Chiến hữu kia nói.
Một năm, vợ anh ta gửi đồ đến rất nhiều lần, nào là củ cải ngâm tự mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-phat-duong-quan-tau-danh-da-nhung-nam-80/3913078/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.