“Mẹ biết, năm đó mẹ là công nhân trong xưởng may nhưng sau này bà ngoại của con không còn nữa, không ai hỗ trợ mẹ trông con cái nên phải bán vị trí đó cho người khác, về nhà chăm sóc con cái.” Mẹ Tần nói.
“Ồ? Còn có chuyện này ạ?”
“Đúng vậy. Sau khi nghỉ làm, mẹ không tự mình kiếm tiền nữa, chỉ có thể chìa tay xin tiền của cha con.” Mẹ Tần cười.
Tất nhiên Thẩm Y Y cũng rất cảm khái. Đây chính là điểm vĩ đại của phụ nữ, họ luôn luôn vì gia đình mình mà hy sinh nhiều việc.
“Chẳng qua mẹ cố gắng vì gia đình của mình cũng xứng đáng. Mẹ nuôi dạy bốn người con, từng người đều hơn người, có ai ở xung quanh đây mà không dựng ngón tay cái lên khen mẹ?” Thẩm Y Y nói.
Mẹ Tần được dỗ dành thì vô cùng vui vẻ: “Con chỉ biết dỗ cho mẹ vui.”
Nhưng trong lòng bà cũng rất đồng ý với cách nói của con dâu. Mỗi tháng cha Tần đều giao tiền lương cho bà, còn có các con của bà, đúng là ai cũng ưu tú cả.
“Con đâu có dỗ mẹ, con nói đều thật lòng cả, mẹ thật sự rất vĩ đại, cũng cực kỳ tốt. Con không biết kiếp trước mình đã tích được bao nhiêu may mắn, kiếp này mới được làm con dâu mẹ.” Thẩm Y Y nói rất chân thành.
Mẹ Tần giận dỗi liếc cô: “Tháng sau lão tam về rồi, con mau chóng sinh cho mẹ một đứa cháu trai, như thế thì mẹ mới thấy cái gì cũng đáng!”
Thẩm Y Y: “…” Khụ khụ! Được thôi! Cô có thể hiểu.
“Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-phat-duong-quan-tau-danh-da-nhung-nam-80/3913076/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.