Lâm Đại Chí cũng lập tức gọi điện thoại về cho mẹ mình, bảo bà ấy chọn cho mình một trăm cân trứng gà.
“Vẫn là vị khách hàng lớn Tiểu Hâm đã giới thiệu cho sao?” Mẹ Lâm vui mừng hỏi.
“Vâng, chính là cô ấy. Chồng của cô ấy còn là người cùng khu bộ đội với con, tháng sau sẽ trở về, đến lúc đó con sẽ mời cậu ấy uống một ly.” Lâm Đại Chí cười nói.
Mẹ Lâm cũng gật đầu: “Được được được. Đúng rồi, ngày mai con vào thành mua một ít kẹo và bách bích quy, ngày kia theo mẹ đi xem mắt.”
“Con không rảnh.” Lúc đầu vẫn còn tốt, vừa nghe nói đến xem mắt, Lâm Đại Chí đã lập tức từ chối.
Mẹ Lâm lập tức nói: “Vợ trước của con chẳng phải thứ tốt lành gì nhưng đâu phải phụ nữ nào cũng đều như thế, hay là vì con vẫn còn nhớ thương cô ta? Mẹ nói cho con biết, nếu con không quên được người phụ nữ kia, mẹ lập tức cắt đứt chân con.”
Lâm Đại Chí nhíu mày: “Mẹ nói cái gì vậy, con cũng đã ly hôn với cô ta rồi, còn có gì mà nhớ thương?”
“Vậy sao con không cưới tiếp? Tuổi tác của con cũng đã lớn, chẳng lẽ muốn cả đời đều một mình như vậy sao? Mẹ cũng không muốn tuổi tác đã cao còn phải suốt ngày giặt giũ quần áo, nấu cơm cho con, lại còn bận rộn trại gà, quả thật mệt sắp chết rồi đây này!”
Mẹ Lâm thật sự rầu rĩ sắp chết rồi.
Bởi vì hai đứa con trai khác đều đã thành gia lập nghiệp rồi, con cái cũng chạy đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-phat-duong-quan-tau-danh-da-nhung-nam-80/3913074/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.