Thẩm Vãn Vãn vội nói: “Em đang nói mê sảng cái gì vậy? Nào có cô gái nào xuất giá rồi mà không nghĩ cho nhà mẹ đẻ, em làm thế này chẳng khác nào không cần gốc rễ. Con người có thể không có bất kỳ thứ gì nhưng không thể không có gốc rễ, không có rễ chính là lục bình kia, không chịu được một trận gió táp mưa sa.”
“Chị dừng lại được rồi.” Thẩm Y Y nhìn xuống chị ta: “Đừng nói với tôi cái gì mà nhà mẹ đẻ là gốc rễ, chính gia đình nhỏ của tôi mới là nơi tôi muốn cắm rễ vào. Nhà mẹ đẻ là gốc rễ sao? Thật buồn cười.”
Thẩm Vãn Vãn: “Em cũng đừng ngớ ngẩn nữa! Phụ nữ không có nhà mẹ đẻ, chẳng phải sẽ bị nhà chồng tùy ý nắm bắt sao? Người ta muốn làm gì thì làm, muốn đánh là đánh, muốn mắng thì mắng, muốn không cho em ăn cơm thì em không được lên bàn, nếu không có nhà mẹ đẻ sẽ không có người trút giận cho em.”
Thẩm Y Y đánh giá từ trên xuống dưới của chị ta: “Chắc chị đã quên rồi nhỉ? Chị và Thẩm Tảo Tảo bị chính chồng mình đánh mỗi ngày ba trận, chỉ cần không hài lòng là đánh, không vừa ý là đánh, thế nhưng nhiều năm nay tôi cũng chưa từng nhìn thấy ba anh em trai Thẩm Đại Cương đi trút giận cho chị. A, đúng rồi, người mẹ hóa thành bông sen trắng già đã tận tình khuyên bảo chị, kéo tay chị nói: “Đây chính là số phận của mình, con gái nhà chúng ta chính là bồ công anh, rơi đến chỗ nào thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-phat-duong-quan-tau-danh-da-nhung-nam-80/3913053/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.