“Ôi, chịu khó thế sao?” Một thím lớn tuổi ở sát vách đang ôm cháu trai đi đến cửa thì nhìn thấy.
“Còn không phải rảnh rỗi không có việc gì làm mới phải dọn dẹp với Y Y thế này.” Mẹ Tần cười nói.
Thẩm Y Y nói: “Mẹ, mẹ ngồi nói chuyện với thím Đỗ đi, còn lại một ít việc đó hãy để con.”
Mẹ Tần nhìn thấy cũng không còn nhiều việc nữa nên mới gật đầu, bà lau tay, đi rót cho thím Đỗ một ly nước, còn cho cháu trai của thím Đỗ một miếng bánh bích quy.
Hai người ngồi xuống bắt đầu nói chuyện.
“Con dâu nhà bà không tệ, người thì xinh đẹp, khéo tay, không hề lười biếng, chuyện gì cũng biết làm, từ ngày con dâu bà vào cửa, tôi chưa từng nhìn thấy nhà cô bẩn.”
Thím Đỗ nói với mẹ Tần: “Chẳng giống con dâu nhà tôi, cái gì cũng không biết làm, trong nhà bẩn thỉu thành dạng gì rồi, từ trước đến nay còn chưa từng nhìn thấy cô ta quét cái nhà, quanh năm suốt tháng chưa thấy đi phơi ga giường, vỏ chăn hay vỏ gối, tôi cũng không biết sao lại có người lười biếng, ở bẩn như thế. Đến đứa nhỏ này cũng phải để tôi trông, cô ta ngủ đến bây giờ còn chưa thèm dậy, ngủ như heo ấy.”
Mẹ Tần ngạc nhiên: “Ngủ đến giờ còn chưa dậy? Có lẽ tối qua làm gì rồi.”
“Có thể làm gì chứ? Mỗi ngày đều nói ăn không đủ no, ngủ không đủ giấc. Trước đây lúc Đỗ Đào muốn cưới cô ta, tôi không nên đồng ý mới đúng, cưới loại con dâu này về làm gì? Chăn heo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-phat-duong-quan-tau-danh-da-nhung-nam-80/3913040/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.