“Hai người đang làm gì?” Cha Tần cũng mờ mịt, không hiểu gì.
“Hôm nay Y Y bị thương, tôi muốn để con bé ăn móng heo này nhưng nó nhất quyết muốn tôi ăn.” Mẹ Tần nói.
Thẩm Y Y: “Con chỉ bị trầy xước mà thôi, có gì ghê gớm đâu ạ. Để mẹ ăn mới đúng, con thích ăn đậu phộng hơn, rất mềm, cực kỳ ngon!”
Thật ra thái độ của cha Tần với Thẩm Y Y cũng rất tốt: “Bị thương nên không cần nhường cho mẹ con!”
“Vậy cũng không được, con không thích ăn móng heo, chỉ thích đậu phộng. Mẹ, mẹ đừng nhường cho con nữa.”Thẩm Y Y đặt hết hai miếng móng heo vào bát của mẹ Tần, lập tức bưng bát mình lên nói.
Mẹ Tần: “Vậy mỗi người một nửa đi! Nếu con không ăn, mẹ cũng không ăn.”
Thẩm Y Y nhìn mẹ chồng mình, sau cùng cũng nhận một miếng nhỏ hơn: “Cảm ơn mẹ.”
Bị Mẹ Tần liếc một cái: “Nói cảm ơn cái gì chứ.”
Thẩm Y Y cười, lại múc một bát đậu phộng cho Cha Tần: “Cha đã ăn rồi nhưng vẫn có thể nếm thêm một ít, đậu phộng này rất bổ.”
Cha Tần cười: “Còn rất thơm nữa.”
Cha Tần cũng nhận lấy.
Thế là cả nhà cười ha ha, cùng dùng cơm tối.
Ăn xong, Thẩm Y Y rất tự giác thu dọn bát đũa đến nhà bếp, sau đó mới nói với cha mẹ chồng một tiếng rồi quay về phòng mình xem sách.
Cha Tần và mẹ Tần cũng quay về phòng nghỉ ngơi.
Đương nhiên Cha Tần vẫn muốn hỏi thăm chuyện gì đã xảy ra mà trên đầu Thẩm Y Y bị thương như thế.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-phat-duong-quan-tau-danh-da-nhung-nam-80/3913037/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.