Thẩm Y Y vẫn còn chưa có xong đâu, tiếp tục nói ra:
“Ba năm trước đây đem tôi bán với giá 500 đồng tiền! Sau đó lại đi tìm tôi, luôn miệng nói trong nhà khó khăn, để tôi đưa tiền trợ cấp nhà mẹ đẻ, về sau nhà mẹ đẻ sẽ trả lại cho tôi! Cũng là tôi ngu ngốc lại tự cho là thông minh, cảm thấy người mẹ đẻ ăn thịt không nhả xương này nói thật! Lúc này đây lại bị Thẩm Đại Cương và Chu Mỹ Vân đẩy ngã đến mức vỡ đầu, nhưng cũng đã khiến tôi hiểu rõ, ở trong nhà mẹ đẻ này, tôi vĩnh viễn chỉ là người ngoài!”
“Nếu là người ngoài, về sau chuyện của nhà họ Thẩm sẽ không liên quan gì tới tôi cả, tôi cũng sẽ không trâu lại bắt chó đi cày mà lo chuyện bao đồng như vậy nữa! Nhưng mà tiền tôi cho nhà họ Thẩm mượn thì nhà họ Thẩm phải trả lại hết cho tôi! Trong ba năm này, Tần Liệt gửi tiền tợ cấp về cho tôi, nhưng tất cả tôi đều đưa hết về nhà mẹ đẻ!”
“Xôn xao!”
Vây xem hàng xóm đều trợn mắt há hốc mồm, chồng gửi tiền trợ cấp về đều đưa hết cho nhà mẹ đẻ! Mẹ Thẩm lập tức nói: “Cô nói bậy gì đó, nhà họ Thẩm chúng tôi nào có tới vay tiền cô!”
Thẩm Y Y xùy nói: “Tôi biết bà sẽ không thừa nhận nên tôi đã ghi hết vào sổ rồi! Bắt đầu từ tháng 9 năm 1980, mỗi tháng tôi mang về nhà mẹ đẻ 30 đồng, kéo dài cho tới tháng 6 năm 1981, tổng cộng là mười tháng, vừa vặn 300 đồng tiền!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-phat-duong-quan-tau-danh-da-nhung-nam-80/3913034/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.