Tiếng còi cảnh báo của căn cứ vang vọng chói tai, Lôi Thành đang bị băng bó cũng đi đến, ở bên cạnh là Quách Hách cũng mang biểu lộ nghiêm trọng, tất cả đều vội vã đi đến.
"Đột nhiên cô ấy đột nhập vào dữ liệu của căn cứ chắc chắn là có nguyên nhân, đã nói chuyện với cô ấy chưa?" Lôi Thành nhíu chặt mày hỏi thăm.
"Đã liên hệ với cô ấy nhưng mà cô ấy vẫn bảo trì trầm mặc." Quách Hách trầm giọng trả lời. Bỗng nhiên có một âm thanh trầm tư vang lên: "Cô ấy xâm nhập vào là có mục tiêu gì sao?"
"Cũng không có phá hư cái gì nhưng mà đã đánh cắp tư liệu." Quách Hách như là nghĩ đến cài gì, từ đáy mắt nổi nên ngờ vực vô căn cứ: "Là nhiệm vụ ở lãnh thổ nước S của lão Diêm."
Đầu của Lôi Thành cũng nhanh chóng vận chuyển, biểu lộ dần dần ngưng trọng lại: "Chạy nhanh đến liên hệ với lão thủ trưởng!"
"Vâng!" Quách Hách và Lôi Thành mơ hồ suy đoán, nhưng mà cũng không dám trực tiếp kết luận.
Trong căn biệt thự xa hoa, sau khi nhận được điện thoại của Lôi Thành thì bố Diêm liền nhanh chóng chạy đến phòng ngủ của Tư Dao, nhìn trong căn phòng ngủ yên tĩnh, giường chiếu thì rối tung, bát cháo ở cửa sổ cũng mới ăn một nửa.
"Chị dâu đâu?" Đường Minh mang theo gói kẹo quay trở về, đi vào trong phòng ngủ nghi hoặc tìm tòi.
Biểu lộ của bố Diêm biến hóa thất thường, cầm lấy cây gậy ba-toong quay người rời khỏi phòng ngủ: "Đường Minh, đi nhanh thông báo đến biệt thự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-nich-sung/1208022/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.