Hiện trường hôn lễ như đang bị ấn nút tạm dừng, sau đó vì lời nói như đòn sấm sét của Tư Dao mà tất thảy mọi người đều bị nổ tung đến ngơ ngác cả người. Tư Dao lật lật danh sách quà tặng này, đối với đống quà nặng ký này hình như không có chút cảm xúc nào. 
Tư Dao đã thấy qua những di vật của bố Dao. Trong những bức tranh mà bố Dao để lại, bức nào cũng có dấu S này. Tên tiếng Trung của bố Dao là Tư Hùng, chữ cái tiếng Anh "S" là tên viết tắt của ông. 
Diêm Linh cảm thấy kỳ lạ và liền lên tiếng đánh tan sự im lặng "Bố mẹ em không phải đều đã qua đời rồi sao?" 
"Đúng ạ." Tư Dao hoang mang vuốt cằm, chuyện này cô cũng không giải thích được. "Lẽ ra ông ấy đã chết từ lâu rồi, lẽ nào là xác giả?" 
"Có lẽ đây là di sản, trong phim truyền hình cũng diễn như vậy." Diêm Thi Thi đoán. 
"Di sản à?" Tư Dao lật xem số tài sản trong chiếc hộp đỏ thì thấy một phần bất động sản đưa cho Diêm Tử Ký xem. "Biệt thự ở thành phố A này, chúng ta có thể dọn nhà rồi." 
"Em không thích căn nhà hiện tại của chúng ta sao?" Diêm Tử Ký hỏi. 
"Rất thích." Tư Dao cất lại ngôi biệt thự lại vào hộp đỏ, nhưng miệng lại oán thán: "Em muốn nuôi chó, nhưng Nguyên Huy nói chó ị suốt ngày, sẽ làm trong nhà loạn hết cả lên!" 
Tư Dao vốn không phải ham ở biệt thự, chỉ là muốn tìm nơi nào có thể nuôi chó thôi. Sau khi hiểu ý 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-nich-sung/1207992/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.