Tuy Tả Tịnh Nghiên nghe thấy anh xin lỗi, nhưng trong lòng vẫn còn giận. Cô trầm mặt quay đầu hô lên với Lục Hạo Đình:
“Đi nhanh lên, ly hôn sớm một chút, tránh cho anh cứ khó chịu với em.”
Tả Tịnh Nghiên nói xong lại chớp chớp mắt: A, sao lời này nghe như đang oán giận vậy?
Thôi kệ đi, anh thích nghĩ thế nào tùy anh. Ly hôn xong rồi, cầu về cầu lộ về lộ, không ai có thể quản ai!
Lục Hạo Đình thấy cô mắt rưng rưng, chóp mũi còn bị đụng tới đỏ bừng, giọng cũng rầu rĩ, có lẽ là do lúc nãy đụng quá mạnh. Nhưng anh biết nói gì nữa đây?
Vì vậy, anh dứt khoát im miệng không nói.
Tả Tịnh Nghiên không chịu lên xe, Lục Hạo Đình cũng ngại đạp xe đi trước. Thế là anh dắt xe đi theo sau cô.
Hai người cứ vậy nặng nề tiến về phía trước. Cũng may, cánh cổng quân đội đã ở ngay trước mắt, hóa giải tình cảnh lúng túng chết tiệt này.
Tả Tịnh Nghiên đi rất nhanh, ly hôn xong cô còn vội về đan tóc giả đây!
Lục Hạo Đình thấy Tả Tịnh Nghiên không cần mình giục đã chủ động đi nhanh, hệt như gấp gáp không thể chờ đợi nổi muốn ly hôn với anh, lại tin tưởng lần này cô sẽ không tác quái nữa, thần kinh vốn căng thẳng cũng được thả lỏng một chút.
Cổng quân đội không phải nơi có thể tùy tiện ra vào, có lính gác tới ngăn cản Tả Tịnh Nghiên. Đầu tiên là cúi chào, sau đó anh ta mới hỏi: “Đồng chí,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-ngot-ngao-quan-tau-xinh-dep-kiem-bon-o-80/4081541/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.