Sợ mai cô lại đổi ý, Lục Hạo Đình ăn cơm xong cũng không đi, bản thân tự rửa bát đũa sạch sẽ, không chỉ bát đũa mà ngay cả nồi anh cũng chà sạch, bếp lò cũng được lau dẹp gọn gàng.
Khi anh bước ra khỏi phòng bếp, cửa phòng Tả Tịnh Nghiên vẫn còn đang khép chặt, cô vẫn luôn ở trong phòng không bước ra.
Lục Hạo Đình ra bồn ngoài rửa tay đánh răng, thấy được xà phòng thơm, dầu gội đầu và kem đánh răng Tả Tịnh Nghiên mới mua.
Cô làm sủi cảo rồi mua rèm cửa, khăn trải bàn và cả đồ dùng rửa mặt, hẳn tiền anh đưa cô hôm qua cô đã sắp dùng hết rồi.
Lục Hạo Đình nhíu mày, cô tiêu tiền như nước kiểu vậy, ở ngoài một mình chẳng phải sẽ chết đói? Tả Tịnh Nghiên ngồi trong phòng chuyên tâm đan tóc giả, đã rất lâu rồi cô không làm, mới đầu còn chưa thuần thục lắm, phải đan một hồi mới lại tìm về cảm giác, tốc độ cũng nhanh hơn.
Đan tóc giả cần phải chuyên chú hết sức, cô cũng quên mất bên ngoài phòng còn có một người sống sờ sờ. Đan chừng hơn một giờ cô mới đứng lên nghỉ ngơi một chút.
Nghĩ tới còn chén bát chưa rửa, cô không có thói quen để chén bát bẩn qua đêm, nhân lúc hiện tại cần nghỉ ngơi mà đi rửa chén đi.
Nhưng khi tới phòng bếp, thấy Lục Hạo Đình đã dọn dẹp sạch sẽ rồi, cô lại nở nụ cười: “Đúng là một người đàn ông tốt.”
Đáng tiếc, hữu duyên vô phận!
Lục Hạo Đình chỉ mặc cái áo ba lỗ tập hít đất trong phòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-ngot-ngao-quan-tau-xinh-dep-kiem-bon-o-80/4081533/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.