Ngọc Lam dậy sớm nấu cơm xong thì lấy quần áo của cả nhà ra giặt rồi phơi lên thì trời cũng đã sáng,cô cũng đã đun nước pha trà và quét dọn trước sau sạch sẽ rồi gặp mẹ anh nói:
- Thưa bác! Lát nữa bác có thể cho Minh Tiên đưa cháu đến mảnh vườn để cháu bắt đầu làm việc luôn được không ạ?
Thật ra đêm qua mẹ của Minh Lãm đã tính toán sáng nay sẽ bắt Ngọc Lam đi làm sạch mảnh vườn nhưng khi bà còn chưa kịp mở lời thì cô đã nói trước nên cũng không có cớ gì để gây khó dễ cô nên bà chỉ:" Ừ " một tiếng mà thôi.Đúng bảy giờ sáng Minh Tiên đưa Ngọc Lam đến mảnh vườn rộng khoảng hai nghìn mét vuông vẻ mặt của Minh Tiên hơi hoang mang nhìn cô bạn nói:
- Mảnh vườn này nhà mình đã để hoang ba,bốn năm không có ai làm rồi liệu một mình bạn có thể làm được không?.
Ngọc Lam nhìn mảnh đất rộng lớn mọc đầy cây, cỏ dại thì chỉ biết cười trừ ậm ừ cho qua chuyện với cô bạn thôi chứ cô biết nói gì bây giờ vì Minh Tiên vừa may đồ vừa chăm sóc mẹ nên cô phải về nhà còn một mình Ngọc Lam tự động viên bản thân nói:
- Ngày xưa ông bà còn phải đi khai phá rừng làm rẫy giờ mình chỉ là dọn dẹp cái đống cỏ dại này thôi,mình sẽ làm từng tí một thế nào thì cũng xong,cố lên Ngọc Lam.
Miệng thì nói nghe thấy nhẹ nhàng nhưng khi Ngọc Lam bắt tay vào việc thì chỉ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-nay-chung-ta-cung-vun-dap/2627986/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.