Khi Minh Lãm tăng tốc ra vào liên tục thì cả cơ thể của Ngọc Lam giống như bị rút cạn sinh lực và khi anh đưa tòan bộ những tinh binh xuất trận đầu vào nơi sâu thẳm nhất của cô xong thì nằm gục xuống người của cô thở hồng hộc nói:
- Anh không nghĩ là làm chuyện này lại mất nhiều sức đến vậy,chẳng khác nào vừa chạy vài chục vòng ngoài sân mà em ổn chứ?
Ngọc Lam vừa có những giây phút thăng hoa mặc dù khi anh mới tiến vào có hơi đau nhưng khi hai người hòa chung một nhịp thở rồi thì những cảm xúc anh gieo lên người cô đã quá sức chịu đựng vì nó quá tuyệt vời,khi nãy cô đã theo nhịp từng cú thúc của anh mà phát ra những âm thanh anh sẽ không thể nào quên Ngọc Lam nuốt nước bọt thì thào nói:
- Anh mau xuống đi người anh nặng như đá ấy đè lên em sắp không thở được rồi này.
Minh Lãm đưa hai tay chống người lên cúi xuống hôn lên môi cô như gà mổ thóc rồi nói:
- Vậy khi nãy ai cứ kéo anh ghì áp sát vào cơ thể của mình nói em lạnh hửm?
Ngọc Lam đuối lí vì đúng khi nãy anh đã tạo cho cô những giây phút thăng hoa đến nỗi cô không biết cơ thể mình muốn gì ngoài nói ra những lời nũng nịu với anh cho nên giờ chỉ có thể nhắm mắt giả vờ như ko hiểu những gì anh nói mà trong thời gian hai người nói qua lại thì cậu nhỏ của anh cũng đã cứng rắn trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-nay-chung-ta-cung-vun-dap/2627957/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.