Sáng hôm sau khi trời còn chưa sáng thì Minh Lãm đã tỉnh giấc nhìn sang cô vợ nhỏ bên cạnh đang nằm nép mình vào anh ngủ ngon lành anh đặt lên trán cô một nụ hôn rồi nói thầm:
- Sao anh lại không lỡ rời xa em vậy Ngọc Lam? Làm vợ quân nhân chịu nhiều vất vả và cô đơn nhưng em đã không ngại khó ngại khổ mà yêu anh yêu luôn cả những người thân của anh vì vậy anh rất biết ơn và thương em nhiều vợ à.
Ngọc Lam đang ngủ thì cựa quậy chuyển mình nên Minh Lãm vội lấy gối đặt vào tay cho cô để cô ôm rồi lại ngủ tiếp giống như một đứa trẻ, anh lưu luyến nhìn cô vợ nhỏ thêm một lúc lâu rồi mới nhẹ nhàng rời giường để vệ sinh cá nhân và mặc quân phục chỉnh tề xách ba lô rời khỏi phòng.Khi cánh cửa phòng vừa khép lại cũng là lúc nước mắt của Ngọc Lãm đã rơi xuống, thật ra đêm qua anh làm cô hai lần xong mặc dù cả cơ thể đều như rã rời giống như không phải của cô vậy mà cô chỉ chợp mắt ngủ được có một lúc rồi giật mình dậy.
Ngọc Lam nằm trong lòng Minh Lãm nhẹ ngước cổ lên nhìn thật kĩ gương mặt có làn da bánh mật càng làm cho vẻ đẹp trai nam tính của anh tăng lên chứ không hề bị giảm đi, cô đưa tay lên sờ khắp mặt anh thật nhẹ nhàng để không làm anh tỉnh giấc khi có tiếng gà gáy cô vội thu tay về và nhắm mắt giả vờ như đang ngủ say chính vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-nay-chung-ta-cung-vun-dap/2627913/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.