Sau khi kết thúc, bầu không khí rơi hẳn vào sự căng thẳng, cả bà Triệu và Vĩ Quang hít một hơi sâu vì bị đụng vào nỗi đau mà họ đang cố giấu. Bà Trịnh cũng không ngờ tới Nhật Vy lại hồ đồ đến lỡ miệng như thế, cũng không biết phải nói đỡ cho con gái mình thế nào, chỉ dám len lén nhìn qua bà Triệu.
Nhật Vy hơi khựng lại, tự biết bản thân vừa nói ra những điều cấm kị gì, nhưng một khi đã thốt lên thì không thể rút lại. Nên cô ta đứng như trời trồng, ánh mắt láo liên xung quanh để nhìn biểu cảm mọi người.
Ngay khi bà Triệu định lên tiếng, dù chỉ trải qua chưa quá năm giây nhưng nỗi đau tưởng đã quá quen lần nữa nhói mạnh, thì Tâm Dao bất thình lình đứng lên, cầm lấy ly trà nguội lạnh hất thẳng vào mặt của Nhật Vy.
“Cô làm cái quái gì thế?” Nhật Vy ôm chặt khuôn mặt, nước vào trong mắt có chút bỏng rát rồi hét toáng lên. Bà Trịnh bên cạnh cũng lập tức lấy khăn giấy ra lau cho con gái mình. Cô ta giật lấy rồi lau nhanh qua để lập tức có thể dạy dỗ Tâm Dao, nhưng khi nhìn lên và thấy ánh mắt sắt lạnh của cô, cô ta phải hít một hơi thật sâu vì hoảng hốt.
Tâm Dao cầm chặt lấy tách trà trống không, khiến gân xanh nổi đầy mu bàn tay. Hành động này của cô thành công khiến những người xung quanh phải mở tròn mắt. Cô đưa tay lên hướng về phía Nhật Vy khiến cô ta nghĩ rằng cô định dùng vật trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-kho-cau-ga-cho-do-doc-thuc-vat/3078855/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.