“Mời bác sĩ Dự vào phòng khách đi. Tôi chuẩn bị xong sẽ ra ngay.” Triệu lão gia căn dặn quản gia Dương phải tiếp đón bác sĩ Dự một cách chu đáo.
Bác sĩ Dự thực chất là bạn đồng trang lứa với đô đốc Vĩ Thành, nói là như thế nhưng lớn hơn anh cũng kha khá tuổi, và giữ chức viện trưởng của một bệnh viện nổi tiếng nhất nhì thành phố. Từ khi Vĩ Thành hôn mê, bác sĩ Dự luôn đích thân tới tận nhà và kiểm tra sức khoẻ cho anh. Vì thế, người nhà họ Triệu vô cùng biết ơn điều này.
Ngay khi bà Triệu định rời khỏi bàn ăn, bà đã thấy gì đó kì lạ, nên lập tức quay sang nhìn Tâm Dao đang tất bật dọn dẹp chén đũa dơ: “Tâm Dao, đi thôi con.”
“Dạ?” Tâm Dao cảm thấy hôm nay cô ngẩn ngơ rất nhiều, vẫn chưa kịp hiểu ý tứ của bà Triệu nhưng vẫn nhu thuận đáp lại: “Bác gái với ông đi trước đi ạ, con dọp dẹp rồi sẽ đợi bên ngoài.”
“Tâm Dao,” Triệu lão gia hơi quay người lại, cất một tiếng gọi khiến cô phải khựng lại: “Việc đó có người khác lo. Con chăm sóc Vĩ Thành thì nên đi theo để nghe bác sĩ Dự căn dặn.”
Tâm Dao đáp vâng, rồi rửa lại tay, sau đó đi theo phía sau người nhà họ Triệu. Bác sĩ Dự đang thưởng thức trà trong phòng khách, khá thoải mái như đang ở chính nhà mình.
“Hoài Khang, con mới tới à?” Triệu lão gia đi đầu, lịch sự mở miệng đón chào bác sĩ Dự trước.
Hoài Khang đặt tách trà xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-kho-cau-ga-cho-do-doc-thuc-vat/3078848/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.