Tâm Dao đứng trước cửa phòng của thầy Khiêm, hai tay xoa vào nhau lấy chút hơi ấm rồi hít một hơi thật sâu, sau cùng là lấy hết can đảm gõ cốc cốc.
“Mời vào.” Giọng thầy Khiêm vang lên từ bên trong vừa nghiêm nghị lại vừa du dương.
Tâm Dao nhẹ nhàng đi vào rồi cúi chào thầy: “Thầy Khiêm, em tới báo danh. Em biết là em đến trễ hẹn, nhưng mong thầy hãy cho em một cơ hội để trở thành học trò của thầy.”
Đầu cô cúi gập xuống nên không nhìn thấy rõ biểu cảm của thầy Khiêm như thế nào, bên tai chỉ văng vẳng tiếng máy lạnh chạy rè rè cùng tiếng hít thở của hai người. Lát sau, thầy Khiêm thở nhẹ ra một hơi rồi bảo:
“Tôi cứ tưởng em sẽ không tới, còn định đi thăm em.”
“Dạ?”
Tâm Dao ngẩng đầu lên để lộ khuôn mặt ngây ngốc. Thầy Khiêm kêu cô ngồi xuống đối diện ông. Nói chuyện một lát, cô mới biết khung cảnh cô cõng bà Triệu, dù trên lưng rướm máu và đầu sưng to, đã được một số người quay lại được và phát nó trên mạng. Ai cũng chỉ trích người ra tay độc ác, đồng thời khen ngợi tấm lòng tốt đẹp của cô. Vì thế, thầy làm sao nỡ lòng trách cứ cô chứ, chưa kể đến người mà cô cõng là người mà ông quen biết khá thân thiết.
(Truyện chỉ đăng độc quyền trên Noveltoon và không thu phí. Mong người xem có thể ủng hộ nơi tác giả đăng bài chính gốc. Xin cảm ơn.)
“Vết thương của em không sao chứ?” Thầy Khiêm rót cho cô ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-kho-cau-ga-cho-do-doc-thuc-vat/3078814/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.