Mỹ Ngọc thể hiện bài biểu diễn của mình vô cùng tự tin. Ả chỉ tập trung hát với mong muốn nhìn biểu cảm hốt hoảng của Tâm Dao và Thuỳ Linh, nhưng hai người chỉ ngáp một cái rồi chán nản nhìn màn trình diễn phải gọi là có chút hỗn độn. Điều này khiến ả ngạc nhiên, và nhằm lúc không để ý đến tiết tấu rồi làm lạc tông nửa bài về sau.
Thuỳ Linh chề môi, bài hát mình vô cùng yêu thích lại phát ra một cách thậm tệ khi qua miệng người mình ghét như thế. Thật muốn ném dép lên đó, nhưng dù sao không phải chỉ có mình Mỹ Ngọc biểu diễn.
“Mỹ Ngọc cũng là một trong những gương mặt nổi trội, mà sao có bài diễn chán đến như vậy?”
“Nhìn người múa chính kìa, cứng ngắc như khúc gỗ ấy.”
“Kia là Mai Thuỷ đúng không, học trò cưng của cô Lý mà, sao lại như nhảy lót cho người khác thế kia?”
Những tiếng xì xầm bàn tán của các sinh viên khác không ngừng nháo nhào lên. Họ không còn quan tâm đến bài hát khi đã bị chất giọng của Mỹ Ngọc phá vỡ, thay vào đó là đánh giá phần trình diễn của cả đoàn đội hệt như một lũ hề.
Tâm Dao âm thầm lắc đầu, cảm xúc có chút nói không nên lời. Cô cứ nhìn chằm chằm vào Mỹ Ngọc. Ả đứng trên cao, run rẩy nhìn xuống cô khiến cô muốn thốt lên rằng khi ả làm mọi thứ để có được vị trí mình muốn, ả có đang thấy vui không, hay mặc cho người khác dè bỉu. Lúc trước, cô luôn là bệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-kho-cau-ga-cho-do-doc-thuc-vat/3078798/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.