Tâm Dao trợn tròn mắt, không thể ngờ người phát ra những tiếng động mỹ miều đó lại là Mỹ Ngọc, và người đang cho tay vào bên trong váy của ả là nhị thiếu gia Trịnh Nhật Hào. Cô nuốt nước bọt, hai người này không biết riêng tư là gì à? Vì thế, cô nhẹ nhàng lấy điện thoại ra và nhấn nút quay phim.
Nhật Hào cắn nhẹ tai của Mỹ Ngọc, cảm nhận độ ẩm ướt phía dưới của nhân tình: “Dạo này hình như em tránh mặt tôi? Có phải vì do cái tên Vĩ Thành kia tỉnh lại không?”
Mỹ Ngọc cố gắng chịu đựng ngón tay xâm nhập vào cơ thể, cắn răng kiềm chế lời rên rỉ, hắn ta đã biết quá rõ điểm nhạy cảm của ả: “Không có, em chỉ bận quá thôi… sắp đến kì thi… đừng, chậm một chút.”
Nhật Hào nâng cằm của Mỹ Ngọc lên, một ngón tay luồn vào khuôn miệng nhỏ, bên dưới vẫn tiếp tục khuấy động dòng nước ẩm: “Đừng có mà quên, chúng ta ngồi trên cùng một chiếc thuyền. Em rời khỏi tôi thì tôi cho em chết.”
Nhật Hào rút tay ra khỏi người Mỹ Ngọc, quay ả lại để mông chỉa về hướng mình và một nhịp đẩy hạ thân vào lút cán, vừa đâm mạnh vừa nghiến răng: “Em không thể cắt đứt được sợi dây liên kết với tôi đâu, nhớ rõ, phải có mặt vào tối mỗi thứ năm, để…”
Lúc này, điện thoại của Tâm Dao đột ngột hiện lên dòng tin nhắn của Tuệ Khanh khiến cô phải tắt chế độ quay phim đi, thầm lắc đầu cho sự táo bạo này.
“Cậu mau qua đây đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-kho-cau-ga-cho-do-doc-thuc-vat/3078746/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.